*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Mộc
————————————–
Thường xuyên qua lại, hai người xem như đã quen thuộc lẫn nhau.
Hai lão yêu quái đều mới xuất sơn, đều yêu thích những nơi mới lạ náo nhiệt khắp trần thế, cả hai đều không biết đối phương cũng là yêu quái vừa xuất sơn, chỉ cho đối phương là tri kỉ may mắn gặp được.
Ngày hôm đó khi hai người cùng xuống phố, vốn muốn đi vào hẻm nhỏ tìm quán rượu sảng khoái một phen thì bỗng từ xa nghe thấy tiếng kèn Xô-na kèm theo tiếng trống ồn ào đi tới.
Xuất phát từ tâm hiếu kỳ giống nhau, hai người lại từ trong hẻm nhỏ đi ra phố xem náo nhiệt.
Chỉ thấy một chiếc cỗ kiệu xinh xắn bốn bề được trang trí bằng màu đỏ lung lay đi qua, theo sau là thảo mã kéo rương gỗ lim đỏ tươi, mọi người xung quanh ai nấy cũng đều tươi vui rạng rỡ.
Tạ Trường An thầm nghĩ thấy lạ, đây là lễ hội gì thế?
Y không khỏi ngồi xổm xuống vỗ vỗ bả vai khất cái ven đường, giơ ngón tay chỉ cỗ kiệu đỏ, hỏi “Bọn họ đang làm gì vậy?”
Khất cái liếc nhìn Tạ Trường An “Ngươi lớn như vậy chưa bao giờ thấy người ta thành thân sao!”
Tạ Trường An ngượng ngùng, có chút xấu hổ, tuy vậy y vẫn nghểnh cổ hất cằm nói như một tiểu lưu manh tự cho mình đúng “Gia từ nông thôn đến đấy, chưa từng thấy có tổ chức như vậy, thế thì đã làm sao?”
Khất cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-lao-yeu-quai/121839/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.