Chương trước
Chương sau
Trong ánh đèn lờ mờ, hắn chậm rãi tiến lại gần.
Tề Ngọc Yên ngồi ở trên giường, nhìn bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng, cả người ngây dại.
Hắn đi đến trước mặt nàng, cúi đầu, hơi chau mày, yên lặng quan sát nàng rồi hỏi: “Ngọc Yên, nàng làm sao thế? Tại sao mà khóc?”
Nghe thấy giọng nói của hắn, nàng mới xác định được đó, thật sự là chàng! Chàng thật sự đã tới! Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, tủi hờn nước mắt lại tuôn chảy ròng ròng lần nữa, che miệng phát ra âm thanh nức nở.
Hắn hoảng hốt, ngồi xuống cạnh bên nàng, kéo nàng vào lòng, khẽ giọng nói: “Ngọc Yên, nàng đừng khóc! Đã xảy ra chuyện gì? Nói với ta mau!”
Nàng tựa vào ngực hắn, chỉ mải khóc chứ không nói ra một lời nào.
“Ngọc Yên, đừng khóc nữa, nàng nói đi! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Thấy Tề Ngọc Yên vẫn chỉ khóc không nói câu nào, hắn sốt ruột kêu lên, “Ngọc Yên, nàng không nói tiếng nào như thế là muốn ta sốt ruột tới chết à?”
Sau một lúc, nàng mới thút thít nói: “Thiếp, thiếp tưởng rằng, tưởng rằng chàng, chàng không tới?”
Nghe vậy, hắn ngẩn ra, sau đó cười rộ, “Ra là vì việc này ư?”
“Hu hu!” Trả lời hắn, vẫn là tiếng nức nở của nàng.
“Đồ ngốc này, sao ta lại không đến được chứ?” Hắn ôm chặt lấy nàng, thấp giọng nói, “Nàng không biết mấy tháng qua ta nhớ nàng tới mức nào đâu, đêm nào ta nằm trên giường một mình, khát khao mình có đôi cánh dài, bay trở về để gặp nàng đó.”
“Thế sao chàng muộn vậy mới tới?” Nàng lau nước mắt, hỏi.
“Ngọc Yên.” Hắn thở dài một hơi, nói, “Ngoài việc là trượng phu của nàng, ta vẫn là Hoàng đế Đại Hiên, ta đi ba tháng, dù sao cũng phải xử lý xong một vài công chuyện quan trọng rồi mới có thể tới gặp nàng chứ.”
“Hoàng Thượng lừa người!” Nàng chua chát nói.
“Sao ta gạt nàng chứ?” Hắn sửng sốt.
“Thần thiếp lại nghe nói Hoàng thượng gọi Phan Dửu Quân tới Càn Dương cung.” Nàng nói.
“Ta đâu có gọi cô ấy!” Hắn hơi kinh ngạc, sau đó như sực nhớ ra điều gì đó, cười lớn, giải thích với nàng, “Tối qua ta và cô ấy có đánh một ván cờ mà chưa xong, ta chỉ thuận miệng nói hôm khác chúng ta đánh tiếp. Không ngờ đêm nay cô ấy lại tự mình chạy tới Càn Dương cung, nói muốn chơi nốt ván cờ dang dở đêm qua cùng ta. Ta vừa nghe, ngay cả mặt mũi đều không nhìn, đã đuổi cô ấy đi rồi.”
“Vậy tối qua vì sao chàng muốn chơi cờ với nàng ta?” Nàng bất mãn hỏi.
“Mấy ngày trước buồn chán quá, lúc cô ấy chơi cờ với Lục đệ, ta ở bên ngó xem vài lần, cảm thấy cô ấy xuống cờ không tệ lắm, nên đánh với cô ấy hai ván cờ. Đêm qua ta trằn trọc không ngủ được, Lục đệ lại trở về gấp trong đêm, không ai ở bên nên ta đành gọi cô ấy qua chơi cờ với ta giết thời gian. Chẳng qua chỉ đánh một nửa, ta thấy đêm đã khuya, nên bảo cô ấy về đi.” Nói xong hắn thầm thì bên tai nàng: “Tối qua chỉ ngủ có một mình thôi.”

Mặt nàng đỏ bừng, hỏi vặn lại: “Vậy tại sao chàng khó ngủ hả?”
“Bởi vì nàng đó.” Hắn cười.
“Liên quan gì tới thiếp?” Nàng bĩu môi.
Hắn nắm chặt lấy tay của nàng, cười nói: “Ta nghĩ tới hôm nay được gặp lại nàng, trong đầu toàn hình bóng nàng, làm thế nào cũng không vào giấc được.”
Nàng ngẩn ngơ, rồi nói tiếp: “Hoàng thượng gạt người!”
“Sao ta lại gạt nàng chứ?” Hắn hơi ngạc nhiên.
“Hôm nay lúc ở Hưng Khánh môn nghênh đón Hoàng thượng, trong mắt Hoàng thượng chỉ có Hoàng hậu, chẳng hề để mắt tới thần thiếp, sao có thể nhớ thần thiếp tới nỗi mất ngủ được chứ?” Nàng nói.
Hắn ngẩn ra, sau đó thở dài một hơi, nói: “Dù sao Trịnh Chước cũng là Hoàng hậu của ta, tất nhiên trước mặt mọi người phải làm ra bộ dạng Đế - Hậu tình thâm, làm gương cho thiên hạ. Việc này không liên quan đến tình cảm, chỉ là chính sự thôi. Hơn nữa, sao ta lại không nhìn nàng chứ, ta vừa xuống xe, trông thấy nàng đang quỳ trước mặt ta thì ta chỉ muốn ôm lấy nàng vào lòng. Nhưng lúc ấy ta không thể làm thế, ta vẫn phải có điểm cố kỵ, nhất định phải làm ra dáng vẻ phu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.