Phù Trân bịt chặt miệng, lặng lẽ rời đi như chưa từng xuất hiện.
Cô… cô chưa nghe thấy gì hết!
Kh, không nghe thấy gì cả.
…
Cô tự thôi miên mình, ép bản thân buộc phải quên đi những lời đã nghe thấy nhưng cũng cùng ngày hôm đấy, bà Tống lại nói có chuyện muốn nói với cô.
Phù Trân nặng lòng, theo bước chân bà đi tới một quán nước gần bệnh viện tư nhân Diễm Hoàng mà cô đã rất quen thuộc trong những ngày tháng qua.
Cùng mẹ chồng cũ đi uống nước, chuyện này nghe có vẻ không hợp lý nhỉ? Nhưng cả cô và bà ấy đều rõ, cả hai đều xem nhau như người nhà.
Bà Tống chính một địa điểm riêng tư tốt, chọn nước và cả hai cùng nói về những chuyện linh tinh xảy ra gần đây. Sau cùng, vẫn là câu chuyện chính.
“Phù Trân, con hãy nghe mẹ nói.”
“CON KHÔNG NGHE!” Cô thẳng thắn nói sau khi biết được chuyện bà Tống đang úp mở nói là gì.
Bà ấy… bà ấy vậy mà muốn cô từ bỏ Mạc Diễm? Muốn cô đi tìm hạnh phúc khác cho mình?
Điều này thật hoang đường!
Bà nắm lấy bàn tay của cô, vỗ về chúng.
“Con hãy nghe mẹ nói. Đời người con gái không được bao nhiêu cả. Mạc Diễm, thằng bé đã… con không thể cứ mãi như vậy được.”
“Không!” Phù Trân lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt cũng vì vậy mà vô thức rơi xuống.
Cô hiểu ý của bà, hiểu bà ấy cũng vì mình nên mới nói như vậy nhưng…
Nhưng bảo cô bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471168/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.