Mạc Diễm bước lên boong tàu, dùng khí chất cương nghị của mình để đối đầu với Lăng Nguỵ. Một bên anh âm thầm quan sát cô và Bạc Nguyên đang bị trói chặt cách đấy không xa.
Cô dù bị bịt mắt nhưng vẫn có thể nghe thấy và hướng về phía anh. Từ khẩu miệng của Phù Trân, anh biết được cô đang gọi tên mình.
Anh dịu dàng nói: “Không sao đâu.”
Phù Trân: “…”
Tông giọng của anh vẫn giống như trước, nó làm cô nhớ tới khoảng thời gian bình yên mà hai người từng ở chung. Khi đấy anh cũng như vậy, luôn luôn dịu dàng và trấn an cô…
“Tống tổng giữ đúng lời hẹn chứ?” Hắn ta từ sớm đã bày trí cẩn thận theo dõi anh nhưng tên đàn ông trước mặt mày quỷ kế quá đa đoan, hắn vẫn có chút nghi ngờ.
Mạc Diễm rời tầm mắt khỏi cô, hất cằm về nơi mình vừa đến, nói: “Không tin mày có thể đi kiểm tra.”
Lăng Nguỵ nhìn theo nhưng không hề có động tác gì tiếp theo. Hắn ta đâu ngu tới mức rời đi để tên kia cứu người?
“Chà! Tống tổng, lâu ngày không gặp rồi nhỉ? Có vẻ càng ngày càng sống tốt rồi, qua kia dùng tách trà không?” Ngoài miệng hắn ta khách sáo nói là thế nhưng ánh mắt nóng rực chòng chọc mang theo ý thù hận thì hoàn toàn trái ngược.
Từng là đối thủ cạnh tranh ngang tài ngang sức, không thua kém nhau là mấy vậy mà bây giờ, chỉ mới một thời gian ngắn trôi qua mà thời thế đã thay đổi khiến hắn không thể không đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471165/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.