Túc Phù Trân nhìn bài viết nhưng lại chẳng mấy cảm xúc. Cô thấy bài viết này từ sớm nhưng chỉ cảm thấy nực cười mà chẳng còn cảm giác gì khác. Người đi cùng anh tối qua là cô thì chút chiêu trò ranh mãnh này ai rảnh để tâm chứ chắc chắn không phải cô.
“Không phải.”
“Nhưng…”
“Người trong bức ảnh lên xe của Mạc Diễm… đấy là tớ.”
Mạch Ninh giơ tay chắn trước mặt, miệng lẩm bẩm nói: “Cậu đợi tớ một chút, tớ cần tiêu hoá mấy thứ này trước.” Đúng như điều mà cô ấy yêu cầu, Phù Trân không nói gì nữa mà chờ đợi. Quả nhiên, chỉ một phút sau đã nghe thấy giọng Mạch Ninh hét toáng lên.
“Cái quái gì vậy chứ? Tớ bỏ quên điều gì à? Túc Phù Trân, cậu… cậu tha thứ cho anh ta sao? Bỏ qua hết những điều mà anh ta đã làm với cậu?”
Điều này thật sự không thể tin nổi, từ việc cô trở về nước đến việc chăm sóc rồi dễ dàng chung đụng với Mạc Diễm. Đứng từ góc độ của cô ấy, điều này nhìn thế nào cũng thấy khó có thể chấp nhận. Bỏ qua biết bao là người đàn ông tốt, vì sao lại quay lại với người đàn ông bội bạc này?
Tính cách của anh ta… có thể thay đổi sao?
Diễn kịch được một lần, ai biết sẽ có lần hai hay lần ba nữa không.
Người ta thường có câu, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà. Ngay cả cô ấy còn biết thì lí nào Phù Trân lại không biết trước đấy Tống Mạc Diễm là người si tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-hoa-no/3471147/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.