Còn Khuynh Đề từ lúc lên xe taxi đến lúc về đến nhà trọ cô không nói tiếng nào, Ngải Lệ cũng im lặng.
Vừa bước vào cửa, Khuynh Đề ôm Ngải Lệ khóc òa lên, tiếng nấc nghẹn tứctưởi của Khuynh Đề làm Ngải Lệ đau lòng. Cô biết Khuynh Đề có tâm sự, cô im lặng để Khuynh Đề có thời gian suy nghĩ, có thật sự nên nói cho cônghe hay không thôi.
'' Ô ô tại sao anh ấy làm vậy với tớ? Tạisao lúc nào cũng làm tim tớ đau đớn thế này.. Ngải Lệ cậu nói đi, tạisao tớ lại yêu anh ta mù quáng đến thế này.. ''
Cô vỗ lưng an ủi Khuynh Đề, ôm cô vào nhà.
'' Ngoan, vào trong nhà rồi nói tiếp, đứng ngoài đây rất dễ bị cảm hàn.''
Khuynh Đề khóc một trận thật đã. Ngải Lệ thì thở dài ôm lấy cô an ủi.
Một lúc sau tịnh tâm lại, cô kể lại tất cả đầu đuôi về chuyện cô và Lãnh Thế Thiên cho Ngải Lệ nghe, trừ việc cô trùng sinh.
Cô nguyện sẽ chết tâm với anh, đây là lần cuối cùng cô khóc vì anh. Thậtsự bên anh bao nhiêu năm cô vẫn chưa hiểu hết được anh, con người anhthật khó đoán, buồn vui thất thường.
Cô mệt mỏi thiếp đi, Ngải Lệ đắp chăn cho cô rồi đi ra ngoài.
Bước ra cổng nhà trọ, Ngải Lệ rút trong túi một tấm thẻ danh thiếp, đó làcủa Lãnh Thế Thiên. Anh đưa cho cô lúc gặp cô trong nhà hàng Vạn An, lúc đó anh đi hợp tác khách hàng, còn cô đi theo bạn bè hợp mặt. Anh chỉnói lúc nào cô và Khuynh Đề cần giúp, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/80886/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.