Ánh sang chiếu rọi qua cánh cửa kính trong phòng ngủ của phòng tổng thống. Cô dụi mắt, tỉnh dậy.
'' A..'' đau quá, hông cô thật đau a . Cô nhìn lại thân mình không mãnhvải che thân, trên người có dấu vết xanh đỏ. Càng làm cô kinh sợ hơn,Lãnh Thế Thiên sao anh lại nằm kế cô, còn không bận quần áo?
Cô nhìn xung quanh, trời ạ, là phòng tổng thống của khách sạn Phương Hội mà, quần áo nam nữ vứt tứ tung dưới đất.
Cô cố gắng nhớ lại chuyện hôm qua, cô bị một tên khách trong Ánh Đêm bópmiệng cho uống một ly rượu màu xanh ngọc thật đắng, sau đó cô thấychoáng váng, mắt mờ dần đi. Cô cảm thấy như có ai đó cởi bộ váy sườn xám cô ra, phía trên cô thật lạnh, cô run rẩy quơ loạn. Lúc đó trong đầu cô chỉ nghĩ đến Lãnh Thế Thiên, không biết anh đang làm gì, tim cô đauđớn, miệng cô phút chốt chỉ lầm bầm tên anh.
Cô nghe được xungquanh ồn ào, có tiếng la hét, có tiếng mắng chữi, phía trên cô như có ai khoác áo lên, thật ấm. Bỗng cô được ai đó bồng lên, có mùi nước hoathoang thoảng quen thuộc, cô dựa vào lòng ngực đó, thật ấm áp, cô yêntâm ngủ một giấc.
Trong giấc mơ cô thấy lên chiếc xe của Lãnh Thế Thiên, anh quay mặt đi không để ý đến cô. Dù trong mơ anh cũng vẫnkhông thích cô làm cô rất đau lòng, cô tủi thân khóc to, nói hết điềusâu kính trong lòng cô cho anh nghe, dù sao cũng chỉ là mơ, cô sẽ khônglo sợ anh nữa. Rồi cô thấy anh lau nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/80884/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.