Cô y tá vừa ghim kim vào tay Khuynh Đề truyền nước biển, tiếng mở cửa làm cô giựt mình, một chút xíu nữalàlệch kim tim, may mắn kinh nghiệm 4 năm làm y tá không cho phép cô mắc lỗi nhỏ này.
Trước mặt y tálàngười đang ông tỏa ra khí thế bức người, luôn nhìn chằm chằm vào người con gái đang ngủ say giấc trên chiếc giường. Cô y tá biết người đàn ông trước mặt mìnhlàai, liền lễ phép gật đầu chào.
''Chào Lãnh tổng.''
Lãnh Thế Thiênanhlànhà tài trợ lớn của bệnh viện này,làngười đàn ông bạc tỉ bao nhiêu cô gái muốn với tới, đến cả cô y tá còn phải liếc trộm mấy lần, mới thỏa mãn ánh mắt của mình.
Lãnh Thế Thiên không buồn liếc nhìn, giơ tay vẫy vài cái, biểu ý kêu y tá đi ra ngoài.
Y tá hiểu ý, liền gật đầu chào một lần nữa, mới đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
Trong phòng bây giờ chỉ còn Lãnh Thế Thiênanhvà Khuynh Đề.Anhngồi kế bên cô, vuốt đi những sợi tóc còn vươn trên má cô, nhìn đến khuôn mặt còn tái nhợt, có nét hốc hác làm lònganhkhông khỏi nhói lên một cơn đau vô hình,làanhkhông tốt, không quan tâm lo lắng cho cô. Cho đến khi Khuynh Đề cô còn có cả đứa bé củaanhvà cô,anhcũng chẳng hay biết.
''Khuynh Đề,anhxin lỗi,anhlàngười chồng không tốt. Xin lỗi vì đã để em một mình cô đơn như vậy.''Anhđau lòng nắm lấy bàn tay trắng noãn, nhỏ bé của cô, đặt lên một nụ hôn.
Bàn tay Lãnh Thế Thiên đang nắm lấy bàn tay Khuynh Đề, run rẩy, bờ môi mím chặt. Nếu như bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/2010652/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.