''Chúng ta còn gì xa lạ, em lại chào kiểu cách xa như thế?'' Lãnh Thế Thiênmuốn chấm dứt sự im lặng sau khi trợ lý Vinh bước ra ngoài, ước chừng đã 5 phút đồng hồ.
Crystina cười nữa miệng, đôi mắt có chút đau khổ xẹt ngang rồi biếng mất ''Không xa lạ, nhưng chắc có lẽ sẽ sắp.''
Lãnh Thế Thiên ngước nhìn Crystina, khó hiểu ''Anh không hiểu?''
''Anh tức nhiên là không hiểu? À, đúng rồi. Một kẻ ngốc như anh đúng là nênkhông hiểu.'' Crystina với lấy cuốn tạp chí trên bàn, lại là tạp chíkinh doanh.
Crystina cô nhớ lần đầu tiên gặp Lãnh Thế Thiên, lúcđó anh đang ngồi một mình trong căn-tin của trường, một tay cầm chiếchamburger, một tay lật cuốn tạp chí kinh doanh People, mắt chăm chú nhìn nhưng chưa từng ngẩn đầu nhìn xung quanh, anh như cách biệt với xungquanh, lạnh nhạt thờ ơ, nhưng lại đem đến sức hút mãnh liệt.
Lúc đó anh là chàng trai 18 tuổi du học, ở quê người nhưng chưa từng sợhãi, anh lạnh lùng với mọi thứ quanh mình, chỉ biết học và học.
Crystina nhớ lại rất nhiều quãng thời gian cực khổ để tiếp cận anh, mất đến mộttuần liền dài anh mới mở miệng nói chuyện cùng cô, dù chỉ là một từ''Ừ'' đơn giản không có ý nghĩa gì, nhưng đối với cô, đó coi như là mộtthành tích đáng nể để cô tiếp tục có ý chí để theo đuổi anh. Lãnh ThếThiên đã bất đầu nói chuyện cùng cô.
''Crystina, có gì cứ nóirõ, anh không thích vòng vo. Anh không có thời gian để chơi đoán mò vớiem. Nếu em cần người chơi đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-kiep-deu-la-anh/2010644/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.