Ôm cô gái đang nằm ngủ say trong ngực, anh lại có chút lo lắng.
Cô nói chuyện quá thuận lợi khiến cô thấy sợ, anh tại sao lại không?
Từ trước tới nay, anh không nghĩ mình có thể ở bên cạnh một người phụ nữ nào, cho dù anh cũng từng vọng tưởng, nhưng anh cũng không nghĩ mình sẽ kết hôn với người nào đó, cùng sống đến bạc đầu.
Anh không hề nghĩ đến, gần như không dám nghĩ, cho đến khi gặp cô——
Hô nay khi cô kéo anh tới chỗ mấy đứa nhóc, vùi đầu nghĩ tên cho bọn chúng, nhìn cô túm cánh tay anh rồi mỉm cười, anh lại có loại ảo giác anh có thể cùng cô ở cạnh nhau đến già.
Nếu là cô, anh có thể thấy bộ dạng cô mang thai, cho con bú, hay kéo anh đi dạo phố mua quần áo cho con.
Rồi anh lại giống như thấy bộ dáng cô khi về già, khóe mắt đuôi mày có nếp nhăn, có tóc trắng, lại vẫn như cũ, khoác tay anh, kéo tay anh, dắt tay anh—— cười.
Anh có thể nhìn thấy.
Nếu như là anh.
“Thì ra anh không phải là trời sinh đã đầu trọc”
Sáng sớm tỉnh lại, phát hiện anh vẫn còn ở đây, Đào Hoa có chút ngạc nhiên.
Có lẽ là lo lắng cho mấy đứa bé, nên anh luôn rời đi trước khi cô tỉnh dậy.
Cho nên, khi cô còn ngái ngủ, đi vào phòng tắm chuẩn bị đánh răng, lại nhìn thấy anh cầm dao, định cạo đầu, thì những lời mơ hồ này đã bật thốt ra rồi.
“Không phải.” Anh mở miệng trả lời, vẫn tiếp tục cạo.
Thấy anh từ trong gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-duong/1829768/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.