Phó Văn Đế đọc xong mật thư từ vạn dặm biên cương gửi về, nét mặt khó nén nổi vui mừng, liên tục lẩm bẩm:
"Tốt.. tốt!"
Tiểu thái giám đứng bên cạnh hiểu chuyện, cười nịnh nọt:
"Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng thu được Phạn Quốc về tay."
Nay tâm trạng thiên tử đã có phần khởi sắc, hắn gật gù tán thưởng một hồi:
"Quả nhiên Tư Nhã tướng quân không phụ lòng trẫm."
Kể cũng lạ, Hoàng thượng khi nghe tin Hoàng hậu nương nương mang long thai cũng không vui mừng bằng thế này. Hắn thậm chí còn sảng khoái ngửa cổ lên trời cười lớn:
"Hay! Hay lắm! Cuối cùng lão Phạn Vương cũng chịu đầu hàng."
Tiểu thái giám cười nói:
"Chuyện này không thể không kể đến công lao của Tư Nhã tướng quân, lần này Hoàng thượng lại tính ban thưởng cái gì a?"
Phó Văn Đế suy nghĩ hồi lâu, dứt khoát phất tay:
"Chuyện ban thưởng dĩ nhiên phải thật hào nhoáng, để trẫm bàn bạc với triều thần sau đã. Trước mắt Tư Nhã tướng quân báo khi nào thì về tới?"
Tiểu thái giám như sực nhớ ra gì đó, cười nói:
"Bẩm Hoàng thượng, tướng quân đang chuẩn bị khởi hành trở về rồi. Đoán chừng tầm một tuần nữa là đến Hoàng thành."
"Ha ha, tốt tốt.."
Lúc này bỗng có tiểu thái giám từ bên ngoài chạy vào:
"Khởi bẩm Hoàng thượng, Hy Quý Phi cầu kiến."
Phó Văn Đế vì tâm trạng đang rất tốt, thần thanh khí sảng khoát tay:
"Cho nàng ấy vào."
Vừa dứt lời, đã thấy một mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-duong-xuan-thuy/2537952/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.