*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Doãn Thiên Dương vẫn đang trong thời kỳ bị giám sát, cuối tuần cũng phải uất ức ru rú ở nhà, cậu biết là bố mẹ cậu đang trốn tránh vấn đề, có thể kéo dài được ngày nào thì hay ngày ấy, ảo tưởng rằng chuyện yêu xa sẽ khiến tình cảm của cậu và Nhiếp Duy Sơn phai nhạt, rồi sau đó mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng. 
Đùa chắc, Quảng Châu xa như vậy mà bọn họ còn đi được tới đây thì chút khoảng cách này có là gì. 
Sáng sớm chim sẻ trên cây bắt đầu hót vang, Doãn Thiên Dương bê ghế đẩu ra ngồi dưới gốc cây nghe ca, đợi sau khi Doãn Hướng Đông và Bạch Mỹ Tiên rời giường thì cậu gọi: “Bố mẹ ơi, con có thể ra cửa hàng hỗ trợ không ạ?” 
Không ai để ý đến cậu, cậu lại nói tiếp: “Đó là cửa hàng chung của con và Tiểu Sơn, con không thể không bỏ chút công sức gì chứ ạ?” 
Doãn Hướng Đông đứng ở cửa phòng khách: “Cửa hàng chung của hai đứa? Mày góp cổ phần hay cung cấp trang thiết bị? Chỉ là chơi trò gia đình thôi mà cũng làm như thật, rồi sau này khi hai đứa quay đầu nhìn lại thì sẽ biết mình buồn cười, ấu trĩ như thế nào.” 
“Bọn con không buồn cười!” Doãn Thiên Dương dựa vào thân cây, vẻ mặt trông vô cùng bướng bỉnh, “Từ 800 năm trước khi Nhĩ Ký chưa bị sang nhượng thì bọn con đã bàn bạc việc mở cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-dua-tre-vo-tu/1285440/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.