Thế Huân cũng sớm đã là tên đã trên dây, hiện tại Lộc Hàm chủ động mở miệng, anh sao còn nhẫn được, lập tức từ giữ hai chân Lộc Hàm nhổm dậy, hai tay túm trụ hai cái chân dài để lên vai mình, Lộc Hàm bị túm làm cái mông hoàn toàn nhếch lên, dương vật Thế Huân vừa lúc cũng để ngay giữa khe mông, hơi dùng sức một chút, quy đầu “Ót” một tiếng đỉnh vào hậu huyệt.
“A a… Thế Huân…” Lộc Hàm nửa người trên còn quấn chăn thật dầy, nửa người dưới lại lỏa lồ bên ngoài, dương vật nơi khố gian cao ngất cứng rắn, chỗ hậu mặt lại bị Thế Huân bừa bãi trừu sáp thao lộng, Lộc Hàm bị đâm một cái rồi một cái, thân thể tùy tần suất va chậm mà không ngừng cao thấp chớp lên, yết hầu đã sớm thét đến khàn khàn, nhưng tiếng rên rỉ lại không ngừng được mà cứ theo trong miệng không ngừng tuông ra.
Thế Huân ngược lại rất muốn đem tư thế tối hôm qua làm lại một lần, nhưng nếu làm lại một lần như thế, phỏng chừng cả ngày hôm nay Lộc Hàm cũng không có khí lực xuống giường. Anh sao có thể khiến cho cậu mệt như thế, cũng liền bắn một lần, cũng không có bắn ở bên trong hậu huyệt, dù sao bắn bên ngoài cũng tương đối dễ thu dọn hơn.
Sau khi Thế Huân giúp Lộc Hàm rửa sạch thân thể, lại hống cậu tiếp tục ngủ. Thế Huân tự mình đi vào bếp nấu cơm, tuy rằng không làm được mấy món phức tạp, nhưng ít ra khi Lộc Hàm tỉnh dậy lập tức có thể ăn một chén cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528334/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.