“Ưm…” Lộc Hàm lẩm bẩm một tiếng, ở trong ngực Thế Huân xoay xoay thân thể, muốn né tránh bàn tay đang sờ soạn trên người mình.
“Lộc Hàm…” Lộc Hàm vặn vẹo thân thể ma xát trúng dương vật đã sớm cương của Thế Huân, anh cảm thấy dục vọng trướng đến khó chịu, rồi lại không đành lòng đánh thức Lộc Hàm.
Tối hôm qua hai người vì chuyện Quan Lâm tự sát chuyện chạy tới chạy lui, tinh thần cùng thân thể đều rất mỏi mệt. Từ bệnh viện trở về, Thế Huân liềm ôm Lộc Hàm hảo hảo ngủ một giấc. Sáng sớm hôm sau khi anh tỉnh lại mặt trời đã lên cao, Lộc Hàm trong ngực cứ ngủ say như trước.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi và hồi phục, Thế Huân cảm giác hiện tại cả người mình đều tinh thần toả sáng, toàn thân cao thấp hoàn toàn hồi phục khí lực, hơn nữa trong ngực còn ôm thân thể ấm áp của Lộc Hàm kia, da thịt trần trụi bóng loáng kề sát chính mình. Sáng sớm vốn là thời gian dễ dàng nảy sinh dục vọng, cho nên Thế Huân vừa tỉnh ngủ liền lập tức nhất trụ kình thiên.
Bàn tay Thế Huân bắt đầu ở trên người Lộc Hàm dao động, xoa bóp eo nhỏ, nắn nắn mông. Thế Huân càng sờ lại càng muốn, chính là Lộc Hàm còn đang ngủ, làm anh nhìn được lại ăn không được. Nhưng là tâm dương khó nhịn như thế dù có nhìn chầm chầm thì cũng không giải được, dương vật càng thêm gắng gượng, thậm chí quy đầu cũng đã nghẹn đến có chút trướng đau, vì không muốn quấy rầy Lộc Hàm ngủ, Thế Huân đã nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528333/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.