Sáng chủ nhật sau khi tỉnh dậy, chuyện đầu tiên Thế Huân nghĩ đến chính là bữa sáng nên làm sao đây. Lộc Hàm chỉ làm bữa sáng ngày thứ bảy, không phải ngại phiền toái, mà cậu sợ Thế Huân ăn đồ ăn cách ngày sẽ không tốt cho dạ dày. Bất quá trước khi đi cậu có mua sữa để trong tủ lạnh, dặn dò Thế Huân lúc đói bụng có thể đem đi hâm nóng rồi uống.
Thế Huân từ trên giường ngồi dậy, chăn bị trượt xuống thắt lưng lộ ra bộ ngực tinh tráng, anh xốc chăn lên cầm lấy quần áo qua quýt mặc vào người, sau khi rửa mặt xong, mới ra khỏi phòng ngủ đi xuống nhà bếp.
Mở tủ lạnh lấy sữa, xé mở bao bì, trực tiếp hút là có thể uống. Tuy rằng uống sữa lạnh không có hại gì, nhưng Thế Huân nghĩ nếu Lộc Hàm đã nói hâm nóng thì thôi cứ hâm nóng, dù sao chắc chắn là cậu muốn tốt ình. Sau khi uống sữa nóng xong Thế Huân vẫn cảm thấy cái bụng trống trơn, bèn nghĩ tìm thêm thứ gì đó để ăn. Chính là dạo qua một vòng trong nhà bếp cũng không thấy thứ gì.
Thế Huân nghĩ Lộc Hàm tóm lại sẽ không thể nấu cơm ình cả đời, dù sao anh cũng không thể bao dưỡng cậu mãi, vẫn là tự mình động thủ nấu đi. Tuy rằng tài nấu nướng của mình trước kia cũng không giỏi gian gì, nhưng cũng coi như có chút căn bản, huống hồ mỗi ngày đều nhìn Lộc Hàm nấu, nhìn nhiều rồi cũng sẽ biết, vừa đúng lúc cậu không có nhà mình sẽ thực hành một chút.
Trong lòng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528207/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.