🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thế Huân mở cửa phòng ngủ, một mùi cháo gạo nếp thơm phức lặp tức bay vào mũi, sửng sốt một chút mới nhớ lại đêm qua mình cho Lộc Hàm ở lại qua đêm. Chẳng lẽ là cậu làm bữa sáng!? Thế Huân đưa mắt nhìn một lược xung quanh, phòng khách hôm qua bị mình làm thành một đống hỗn độn đã được thu dọn sạch sẽ, trong lòng còn đang kinh ngạc thì vừa lúc phòng bếp truyền đến âm thanh, Thế Huân bước nhanh đi xem.

“Ngô tổng, chào buổi sáng!” Lộc Hàm nghe được tiếng bước chân xoay người lại, nhìn Thế Huân tươi cười chào buổi sáng.

Thế Huân và Lộc Hàm đã gặp nhau vài lần, lần đầu là vì say rượu nên anh căn bản không có ấn tượng với cậu, lần thứ hai, bởi vì báo cáo bị sai nên cậu luôn khúm núm cuối đầu, Thế Huân lúc ấy cũng không có tâm tình mà ngắm kỹ mặt cậu, lần thứ ba gặp mặt, hai người mặt đối mặt làm tình rất lâu, nhưng Thế Huân cũng không thấy qua cậu cười, bất quá biểu tình dục cự còn nghênh (thích mà còn giả vờ) phong tình vạn chủng (đẹp+quyến rũ) kia rất liêu nhân.

Bởi vậy đây là lần đầu tiên Thế Huân thấy Lộc Hàm cười, anh thế nhưng không tự giác mà nhìn đến thất thần.

Thế Huân không nghĩ bộ dáng Lộc Hàm đẹp, đôi mắt to tròn, cái mũi cao, đôi môi có chút nở nan, chỉ có thể tính là gương mặt phổ thông, vừa ôn hòa lại không góc cạnh, so với Thế Huân hay Quan Lâm tướng mạo đều kém hơn nhiều lắm. Nhưng khi Lộc Hàm cười rộ lên, đôi mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528183/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.