Thế Huân dựa vào cửa phòng ngủ nhìn Quan Lâm lấy quần áo từ trong tủ nhét vào vali, bản thân lại vô lực ngăn cản. Những kỷ niệm năm năm qua ở cùng Quan Lâm liên tục tràn vào đầu anh, có phải hay không tất cả cứ như vậy mà kết thúc!?
Quan Lâm so với Thế Huân nhỏ hơn bảy tuổi, lúc Thế Huân gặp gỡ Quan Lâm, Quan Lâm vẫn là một đứa nhỏ chưa đến 20, Quan Lâm có bộ dáng xinh đẹp, các phương diện khác cũng đặc biệt xuất sắc.
Thế Huân đối với Quan Lâm cũng tựa như Lộc Hàm đối với anh là nhất kiến chung tình – vừa gặp đã yêu, nhưng do điều kiện gia đình khá giả nên tính tình Quan Lâm có chút nuông chiều tùy hứng, Thế Huân phải mất rất nhiều công phu mới theo đuổi được Quan Lâm. Sau đó mới đặt hắn ở trong lòng bàn tay mà nâng niu, chìu chuộng.
Nhưng không có biện pháp chính là, cho dù Thế Huân đối xử tốt với Quan Lâm cỡ nào, thì cha mẹ Quan Lâm cũng không đồng ý cho con trai của mình sống cùng với một người đàn ông, tranh luận5 năm, phân phân hợp hợp Thế Huân vẫn thủy chung kiên trì phần tình cảm này. Vậy mà đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh phải chia tay, Quan Lâm không thể thờ ơ với bệnh ung thư của mẫu thân mà tiếp tục cùng một chỗ với Thế Huân.
“Thế Huân, cảm ơn anh 5 năm qua đã chăm sóc em.” Quan Lâm thu thập xong đồ vật của mình, kéo vali đi đến trước cửa phòng ngủ.
“Lâm…” Thế Huân chăm chú nhìn Quan Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528170/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.