...................................................
Tôi lững thững bước đi trên cn đường rộng và vắng
- Trời đất ! Vừa nãy 2 tên " dở hơi " đó còn tranh nhau giúp mình mà . Bây giờ mình lại phải đi " căng hải " về nhà . Kiểu này chắc mỏi giò mà * chít * mất . Đi từ đây về nhà khoảng 3km tức là đi bộ khoảng 30 phút . Không sao . Coi như bây giờ đi tập thể dục vậy. Cố lên Oải Hương ! Cố lên ! Cố lên !!!
Tôi vừa đi bộ vừa an ủi bản thân . Nhưng không dễ như tôi tưởng , mới đi được 1 đoạn tôi đã mỏi lắm rồi :
- Hix !! Sao đường đi nó dài thế này ! Mãi mà chả về đến nhà . Cố lên Oải Hương ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!
Thế là tôi lại bước lê bước lết trên đường . Khi nhìn thấy cái ánh cổng nhà , tôi mừng không tả xiết :
- Ôi ! Nhà ơi ! Tao về với mày rồi đây
Vừa bước đến cổng , tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của pâp tôi . Trông pâp đag rất tức giận , tôi đành bẽn lẽn bước vào :
- Con chào bố ạ !
Chưa kịp nhấc chân lên bước thêm bước nào thì pâp đã quát
- Mày đi đâu giờ này mới về . Con gái con đứa mới lớn mà đã đi chơi qua đêm . Vô giáo dục.............
- Dsj ! Con xin lỗi bố ( Tôi xin lỗi pâp và không dám biện hộ vì tôi sợ pâp nhất )
Đột nhiên có một tiếng nói lạ phát ra từ phía sau lưng tôi :
- Hôm qua tôi nhờ cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/193414/chuong-10.html