- Dậy ! Dậy mau ! ( 1 tiếng gọi phá tan giấc mơ đẹp đẽ biết nhường nào của tôi )
- Cho con ngủ thêm chút nữa đi mẹ ( Tôi õng ẹo như bình thường khi ở nhà mà quên rằng mình đang ở nhà Thái Minh )
- Thế con định ngủ đến khi nào ?? ( Tên Thái MInh cười nụ cười nửa miệng )
- Mẹ..................! Con ngủ đến khi nào quên hết ấm ức thì dậy ạ......~_~ ( Tôi vẫn đang trong tình trạng 2 mắt nhắm nghiền lại với nhau chỉ cho mồm hoạt động )
- Thế con có ấm ức gì vậy ? Kể mẹ nghe với .........( Thái Minh phải bịt chặt mũi để lái giọng đi nhưng hắn chỉ muốn phì cười )
- Dạ ! Bây giờ ở trường con gặp phải 2 anh em nhà giàu . Tuy họ giàu nhưng kiêu ngạo lắm mẹ ơi . Nhất là cái tên Thái inh í ạ . Trời mưa hắn không chở con về . Bắt con ngủ lại nhà hắn ( Tôi luyên thuyên mãi )
" Hả ?? Ngủ nhà THÁI MINH ư ?? " ( Mắt tôi nhắm nhưng tôi đang cho não bộ hoạt động hết công suất )
Tôi từ từ mở mắt và cầu mong những điều tôi đang nghĩ không phải là sự thật . Và...................
- A!AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
~ Tiếng hét của tôi có sức công phá rất lớn làm tòa nhà " bật " mái . Hắn phải bịt tai lại và mặt nhăn nhăn nhó nhó
- Cô ! Cô làm tôi thủng màng nhĩ rồi này .
- Hức.......Hức...... < Chẳng hiểu sao tôi lại khóc nhưng có lẽ khi ở trong tình cảnh nàu nên xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/193413/chuong-9.html