Khoa toán hồi đại học tổ chức đi leo núi, Lý Bất Đổng về nhà xin tiền Lý Nhất Minh, “Cuối tuần tụi em đi leo núi, phải nộp phí.”
“Ở trong ví em tự lấy đi.” Lý Nhất Minh đút dâu tây cho cậu ăn, “Nộp hai người luôn đi, anh cũng đi.”
“Anh cũng đi? Họp mặt của khoa bọn em mà, anh đi làm gì!” Lý Bất Đổng không muốn Lý Nhất Minh đi lắm, vốn đã có rất nhiều người nghị luận về bọn họ, giống như là cậu bám đuôi anh vậy, bây giờ Lý Nhất Minh cũng đi, không biết còn bị người ta nói thành cái gì nữa. “Em đi hai ngày sẽ về ngay, anh đừng đi cùng em.”
Lý Bất Đổng xoắn xuýt về phòng ngủ, Lý Nhất Minh thả đĩa dâu tây xuống đuổi theo, chứng tỏ có chuyện rồi. Cậu đang lục ví tiền, chỉ lấy tiền cho một người, Lý Nhất Minh cướp tiền trong tay cậu đi, “Bạn học Lý Bất Đổng, những buổi họp mặt như thế này bình thường đều được dẫn theo người nhà, tại sao không cho anh đi cùng em?”
Hai tay Lý Nhất Minh chống lên bàn, hơi thấp hơn một chút, vừa vặn mặt đối mặt với Lý Bất Đổng, “Em không nói thì anh không cho em đi.”
“Vậy em sẽ không đi, ở nhà với anh.”
“Cục cưng, không đi không phải mục đích, anh muốn em nói thật với anh, có phải là nghe được ai nói gì rồi không?”
Lý Bất Đổng dẩu miệng, vẫn không thừa nhận, “Không có.”
Lý Nhất Minh nhìn theo cậu, không bao lâu cậu liền rầm rì nói, “Ai mà bám đuôi anh chứ.”
Lý Nhất Minh hôn cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cau-truc-ma/4081251/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.