Thi học kỳ đến, thầy Lý cắm rễ ở ký túc trường học ra đề thi, ở nhà toàn bị Lý Nhất Minh trêu chọc không có cách nào chuyên tâm. Đúng lúc cuối năm luật sư Lý cũng bận rộn, hai người nhất thời đều không thường về nhà, chỉ có buổi tối gọi điện thoại nói chuyện phiếm.
Lý Nhất Minh xử lý xong chuyện cuối năm, về lại căn nhà không có chút sinh khí, xoong nồi chén dĩa nhìn đã thấy ở trong trạng thái rất lâu chưa dùng, sàn nhà đóng một lớp bụi, ghế sô pha cũng không có chỗ nào đặt mông. Anh gọi cho Lý Bất Đổng.
“Đang ở đâu?”
“Ở trường chứ đâu.”
“Khi nào về nhà.”
“… Hôm nay không về, vẫn chưa ra đề xong.”
“Ba hôm trước em nói với anh là muốn ra đề, giờ vẫn chưa xong? Lý Bất Đổng có phải là em lén lút ngoại tình không đấy.”
“Biến đi! Anh có việc gì không, không có gì thì cúp điện thoại đây.”
“Có việc.” Lý Nhất Minh mở tủ lạnh ra nhìn một cái, bên trong sạch sành sanh, lấy bia ra, giờ muốn uống ngụm nước cũng không có. “Nhớ em.”
“Vậy anh có muốn tới không.” Cách điện thoại, Lý Nhất Minh cũng có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ ngại ngùng của Lý Bất Đổng. “Tới kiểm tra một chút.”
“Hừ ~” Luật sư Lý cười, thầy Lý bên kia tức đến nổ phổi.
“Không tới thì thôi, tạm biệt!”
Tật xấu nói một đằng làm một nẻo của Lý Bất Đổng không biết dưỡng thành từ khi nào, lời cậu nói thì phải hiểu ngược lại, không hôn chính là hôn, không nhớ chính là nhớ, không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cau-truc-ma/4081226/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.