Trạch Hải vẫn không để tâm đến bọn họ mà quan sát cánh tay Tịnh Kỳ:
- Bị xước rồi à
- Chút thương tích thôi!
- Tay có đánh người ta có đau không? Sao này muốn gì thì cứ nói với anh không cần ra tay vậy đâu
Trạch Hải mở lòng bàn tay Tịnh Kỳ ra thổi nhè nhẹ:
- Về anh bôi thuốc cho
Một Trạch Hải ân cần, dịu dàng không thấy nữa mà giờ là một Trạch Hải vẻ mặt không tí cảm xúc nhưng đầy phẫn nộ bên trong, đưa ánh mắt ngập tràn sát khí nhìn đám phụ huynh:
- Tôi là Ngụy Trạch Hải, Tịnh Kỳ vừa là trợ lí vừa là người thân của tôi nên tôi đến đây là hợp lý chứ
Chủ tịch Ngụy đây nhìn sang tổng giám đốc Dương Khải đang ngồi ở ghế:
- Nhanh giải quyết, chúng tôi còn phải về tập đoàn có rất nhiều công việc cần làm. Mong thầy hiệu phó giải quyết nhanh giúp tôi.
- Tôi cũng là một vị phụ huynh nên việc này tôi đã mời thầy Nguyễn Chí Vinh đến giải quyết
Người thầy nhỏ nhoi này đang khiếp sợ với khí thế ngút ngàn này của Trạch Hải chỉ có thể cười gượng gạo:
- Ai cũng có lỗi nên chúng ta hoà khí sinh tài cũng kết thúc chuyện này ở đây được không?
Những phụ huynh liền thay đổi thái độ rất mừng đứng lên:
- Tôi thấy dừng lại ở đây là được rồi.
- Mọi người cũng là chỗ quen biết nên giữ hoà khí
- Tụi nhỏ có chút bốc đồng thôi!
- Cậu Trạch Hải đây nhiều việc còn bị con bé Tịnh Kỳ gọi đến chắc cũng phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650107/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.