Tịnh Kỳ nghe tiếng kêu của Nhã Tinh thì liền đi vào, bắt gặp Tuyết Mẫn và bốn người khác đang ở trong dùng cây lau sàn chặn cửa lại. Tịnh Kỳ xông vào lấy cây lau sàn ra thì thấy Nhã Tinh đã ướt như chuột lột, Tịnh Kỳ cởi áo khoát blazer choàng lên cho Nhã Tinh, ôm cô vào lòng vỗ vỗ lưng an ủi.
Đôi mắt Tịnh Kỳ bây giờ tràn ngập lửa giận, bước đến trước mặt ba người đó:
- Dương Tuyết Mẫn! Chị muốn gì hả?
Tuyết Mẫn cùng người của mình rất hống hách, trong mắt chẳng xem Tịnh Kỳ ra gì:
- Muốn mày bò dưới đất cầu xin
Vừa dứt lời thì năm người đó đã bắt đầu tấn công Tịnh Kỳ, người nắm tóc, nắm tay kéo, bắt đầu ra sức đánh, Nhã Tinh liền đứng lên che chắn cho Tịnh Kỳ. Đám đó thấy thế lại cười chế giễu:
- Chị em cùng sống cùng chết à
Tịnh Kỳ không quan tâm đến chúng mà thì thầm vào tai Nhã Tinh:
- Cậu đứng qua một bên, đám người này không làm gì được mình đâu. Tin mình đi!
Nhã Tinh có phần lo nhưng vẫn tin tưởng Tịnh Kỳ mà đứng sang một bên, Tịnh Kỳ nhìn cơ thể hiện lên những dấu viết cào, vết bầm rồi nhìn lên đám người đó hằng hằng sát khí
- Sao chỉ biết nói thế!
Bọn chúng bị đã kích liền nhào tới đánh nhưng lần này tình thế đảo ngược, Tịnh Kỳ vung tay tát hết người này đến tát người khác, một mình Tịnh Kỳ đã đánh năm người đó người thì ngồi khụy xuống đất, người thì đứng sang một bên tựa vào tường, người thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650106/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.