Câu nói của Minh Khang khiến Lưu Ly tức đến đỏ cả mặt, cô ta cười khinh nghiến răng giơ hai tay túm lấy cổ áo anh gằn giọng.
– Tôi không phải vợ của anh? Chẳng lẽ là con đàn bà đê hèn làm trong phòng trà đó? Minh Khang, tôi nói cho anh biết, anh đừng mơ mộng sẽ đến được với cô ta.
– Lưu Ly, cô yêu tôi à?
Minh Khang dửng dưng cất giọng mặc cho cổ mình đang bị túm chặt. Câu hỏi thành công làm Lưu Ly đờ đẫn bất động, cô ta cổ họng không thốt thành lời chỉ biết gương mắt nhìn. Minh Khang cười nhạt phũ phàng gạt bỏ tay Lưu Ly ra khỏi người, khinh miệt phủi phủi, gương mặt lạnh nhạt nhìn qua Lưu Ly.
Minh Khang biết rất rõ Lưu Ly chấp nhận cưới mình vì điều gì? Chẳng qua là vì chữ tiền, vì gia sản nhà họ Vũ, bản thân sợ bị mất danh phận. Minh Khang hiểu nhà cô ta như thế nào. Cũng biết mẹ Lưu Ly đã dùng cách gì làm thân với mẹ mình rồi đi đến chuyện thúc ép hai người lấy nhau?
Nhưng lâu nay Minh Khang chưa một lần coi Lưu Ly là vợ, cũng chưa hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn như cô ta hằng đêm mong mỏi, Minh Khang không muốn về sau ly hôn sẽ hủy hoại thanh danh Lưu Ly là gái một chồng, nên luôn cho Lưu Ly có đường lui, cơ mà cô ta quá mức cố chấp cứ bám lấy Minh Khang không buông, hiện giờ Minh Khang vẫn là trai tân việc anh đi với ai, làm gì là quyền của anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169543/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.