Edit:kitkentt
Beta:kitkentt
Cơm no rượu say, nương theo ánh trăng, Phiêu Thịnh cùng Niếp Nham tung tăng trở về phủ. Vừa sải bước vào đại môn liền thấy Tằng quản gia sắc mặt tái nhợt đi tới.
“_Đại thiếu gia, cuối cùng cũng đã trở về, cửa hiệu tơ lụa đã xảy ra chuyện.”
“_Chuyện gì?” Thanh âm trầm xuống, Phiêu Thịnh hỏi.
“_Tiệm tơ lụa mấy canh giờ trước xảy ra hoả hoạn.”
“_Ngươi vì sao không báo sớm!? Chuẩn bị xe!”
Tâm cả kinh, Phiêu Thịnh xoay người xuất môn, tiệm tơ lụa cách Trần phủ không xa lắm, đi bộ thì mất nửa ngày, đi xe chỉ cần một canh giờ là tới.
“_Lão gia đã đến đó. Vốn định gọi đại thiếu gia, ai ngờ tìm khắp nơi không thấy.”
“_Cụ thế thời gian xảy ra hoả hoạn là lúc nào, đã tìm ra nguyên nhân chưa?” Vừa toạ trên xe ngựa, Phiêu Thịnh hỏi.
“_Khoảng hai canh giờ trước, đợi đến khi khoả kế (còn có nghĩa là tiểu nhị, ý là người làm trong tiệm) trong điếm đến báo lại thì đại thiếu gia đã đi ra ngoài tìm Niếp thiếu gia rồi.”
Tằng quản gia theo Phiêu Thịnh ngồi trên xe, Niếp Nham cũng leo lên theo.
“_Nham đệ, ngươi một mình trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Phiêu Thịnh nói.
Tìm được một vị trí thoải mái ngồi xuống, Niếp Nham lúc này mới ngẩng đầu.
“_Không, chuyện của đại ca cũng là chuyện của ta.”
“_Không phải buổi trưa hôm nay dùng xong cơm trưa, ta đến đấy tất cả đều phi thường tốt sao?”
“_Đúng vậy, theo như người hồi báo thì cả ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-au-chi-thuong/3159725/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.