Tiêu Tiểu Tiểu bị nhốt ởgóc tường, giống như con chuột nhỏ không thể trốn.
Phàn Ngưỡng Cực khôngbiết khi nào ngồi xuống ghế, giống như lao đầu (người coi ngục),xem nàng nhưcon chuột nhỏ. Nàng trừng mắt hắn, nhớ tới bản thân sắp phải chết, không khỏicảm thấy xót xa.
Nguyên nàng là người yênvui, nhưng cha lại bệnh, tiền sinh hoạt của nàng từ từ tiêu hết. Lúc đó, nàngmới biết được một phân tiền quả thật có thể bức tử một hảo hán, nếm đủ hết mùivị nhân tình thế thái. Nhớ tới chính mình phải vắt óc mới nghĩ ra kế này đểkiếm tiền, mà sau hôm tất cả đều uổng phí. Nếu nàng không thể về nhà, cha nàngphải làm sao bây giờ? Nói không chừng sẽ bệnh chết, nói không chừng sẽ vì lolắng cho nàng mà hôn mê……
Nghĩ đến này, nước mắtnàng lã chã, nức nở lên.
“Ô……” tiếng khóc của nàngđầy nhịp điệu, nghe có vài phần hương vị ngâm xướng.
Phàn Ngưỡng Cực bất khảtư nghị nheo lại mắt.
Lão nhân này…… Không, làtiểu nha đầu này lại diễn sao? Hắn còn chưa có động thủ, nàng liền một phenkhóc nước mắt nước mũi tèm lem. Vì khóc mà thuốc màu trên khuôn mặt nhỏ nhắnxuất hiện các dấu vết loang lổ, râu cằm thì bị hắn kéo thành một nhúm, ngay cảkhoan mạo trên đầu cũng sai lệch, lộ ra tóc đen của nàng.
Bộ dáng của nàng rất làchật vật, mà nhìn nàng chuyên tâm khóc lại làm cho tâm trí Phàn Ngưỡng Cực xoaychuyển. Một mặt muốn thấy nàng dùng nước mắt tẩy sạch để hắn có thể thấy gươngmặt thật của nàng, một mặt lại cảm thấy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-vuong-gia/2852883/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.