Trên xe về biệt uyển của Hách Liên Tử Mục.
Đứng trước cửa đã lâu, Chước Ánh Nguyệt bắt đầu tò mò mà đi về hướng đình hoa mới được cho xây dựng lên mà không khỏi tò mò nhìn xung quanh. Cô ta nhớ rằng trước đây không có cái nơi nghỉ mát này lại thêm chiếc xích đu với dây cuốn xung quanh cùng vườn hoa này từ đâu mà có.
‘Hừ, lại là Mạc Uyển Kinh sao…Aaaa, trước đây mình cũng từng muốn xây một hồ nước ở đây nhưng Hách Liên Tử Mục không cho. Tại sao chứ? Tại sao cô ta làm mấy cái thứ èo ọt này thì được còn mình thì không, dựa vào đâu mà cô ta muốn thì được. Mình không cam tâm, Mạc Uyển Kinh cô chờ đó cho tôi’ Chước Ánh Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nắm chặt lấy dây xích của chiếc xích đu, cô ta lại dùng ánh mắt cay ghét nhìn đám hoa tươi tốt đang tỏa hương kia mà nảy ra suy nghĩ ác độc.
Cầm chiếc kéo cạnh đó, cô ta bắt đầu mạnh tay cắt tỉa những búp hoa vừa chớm nở.
“Chước tiểu thư, cô làm gì vậy?” Hàn Phòng cứ ngỡ là Chước Ánh Nguyệt không chờ được cậu chủ nên đã về ai ngờ rằng cô ta lại tò mò nhiều đến nhường này.
Người quản gia chạy đến cản lại thì bị cô đẩy ra mà mạnh bạo tỉa hết một lượt, chờ cho vườn hoa đã tàn tạ cô ta vẫn chưa hả dạ mà chuyển qua người Hàn Phong quát tháo “Ông là cái thá gì mà cản tôi, chỉ một con chó trung thành của Tử Mục thôi cũng xứng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-lien-phu-nhan-o-tren-anh-o-duoi/3551179/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.