37.
Lục Hoàn, người chịu trách nhiệm bảo vệ kinh thành đột nhiên biến mất.
Ba ngàn kỵ binh đã tìm kiếm những ngọn đồi xung quanh, nhưng họ không thể tìm thấy hắn.
Trong đầu hoàng đế lúc này toàn là phong hoa tuyết nguyệt (tình cảm nam nữ),Lục Hoàn thoạt nhìn có chút hoang đàng, phóng túng, nhưng lại là người trấn tọa ở phía sau hoàng cung này, trong nháy mắt kinh thành nhất thời náo loạn, đủ loại tin đồn đều xuất hiện.
Ta kéo cha ta và năn nỉ ông nói cho ta biết Lục Hoàn có thể ở đâu trong suốt một ngày đêm.
Nhưng dù ta có hỏi thế nào, ông cũng không chạm vào cơ chế nói chuyện phản bác của ta.
Cuối cùng, cha ta nói rằng ngay bây giờ, cách duy nhất để cứu Nhiếp chính vương là bí mật gọi những người thân tín của ông ở biên cương vào kinh thành.
Sau khi cân nhắc rất nhiều, ta chỉ có thể để họ vào phủ với lý do luận võ để kén rễ, đây là điều ít gây chú ý nhất.
Vẻ mặt cha ta tối sầm lại một cách hiếm thấy: “Chỉ là nếu có tin đồn về cuộc tỷ võ để kén rễ truyền ra ngoài, Tần nhi, nhân duyên của con sau này sẽ có thể... ".
Không kịp suy nghĩ, ta nói:
"Không kịp nữa rồi, nhanh lên cha ơi".
"Hiện tại phải đi viết bố cáo".
38.
Công cuộc tỷ võ kén rễ rất khốc liệt, thuộc hạ của cha ta nhanh chóng từ biên ải trở về và thành công tiến vào nhà ta với tư cách là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-y-cua-chang-vi-ta-ma-nhuom-tim-mong-mo/3328206/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.