" Để tôi đưa cô về. "
" Không cần! Anh tránh xa tôi ra đi, động vào anh là đủ thứ chuyện rắc rối! "
Cô vừa nói là như vậy nhưng bản thân đã say ngoắc rồi, vốn định nhâm nhi vài ly rượu cho đỡ nhạt miệng mà đâu ngờ cô lỡ gọi hăng quá, uống đến mấy chai rượu lớn.
Chân đi lảo đảo không vững suýt chút nữa ngã nhào xuống đất may được Tôn Dương đỡ lấy.
Hắn chẹp miệng đưa cô lên xe phóng về Diệp gia. Xe vừa dừng ở cổng đã bốc mùi nôn mửa của Manh Hạ, Tố Tôn Dương lực bất tòng tâm lấy tay bịt mũi gắng gượng đưa cô vào nhà.
Bất ngờ bắt gặp Diệp Nam Quân đang ngồi cạnh Hắc Minh Hạo. Nhìn thấy cô trong tay người đàn ông khác lại còn say sỉn mê muội, anh cau có đứng phắt dậy kéo cô về phía mình.
Tố Tôn Dương mệt lòng giải thích.
" Diệp tiểu thư đây chỉ đơn thuần ăn cùng tôi bữa cơm thôi, không có làm gì cả… "
Hắc Minh Hạo không nói gì, bế bồng vợ mình lên phòng để mặc Tôn Dương đơ người ở cửa.
" Vào đây đi, ta có chuyện muốn nói. "
Diệp Nam Quân cất lời, anh mới rảo bước vào bên trong.
" Hắc Minh Hạo sẽ không ra tay với cậu đâu, không cần lo. "
Bao nhiêu lâu nay sống trên cõi đời, người bị tai tiếng đồn đại độc địa giết người không chớp mắt mấy ai mà không biết Hắc Minh Hạo.
" Cháu biết, hai người họ vẫn đang cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3356267/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.