Cô ấm ức chạy vụt ra khỏi căn nhà rộng lớn, đôi mắt rưng rưng run nhẹ tưởng chừng như sắp khóc.
Dù lí do ly hôn có là gì đi nữa đối với cô cũng chẳng quan trọng, sự bội bạc của tên cặn bã đó ngay trước mắt có muốn chối cãi thế nào cũng không thể thay đổi. Cô bị vứt bỏ rồi.
Vừa đi chưa được bao xa đã va mạnh vào người khác đang hớt hải chạy đến khiến cô càng thêm phát cáu.
" Không có mắt à? "
" Diệp La Manh Hạ? Là cô? "
Giọng nói quen thuộc đến rùng mình, cho đến khi cô ngước lên càng thêm ngỡ ngàng.
" Tên biến thái lợi dụng tôi đêm qua đây mà? Anh dám cả gan theo dõi tôi, còn biết cả tên!? "
" Đã nói là tôi giúp cô mà… "
Tố Tôn Dương bất lực giải thích, càng nói càng bị phản bác kịch liệt.
" Câm miệng lại đi, tiền tôi cũng đã đưa cho anh rồi, còn muốn vòi thêm bao nhiêu? "
" Tôi không cần tiền- "
Chưa để anh nói hết lời đã phũ phàng bỏ đi bị bàn tay anh nắm níu lại.
" Cô ăn tối chưa? "
Bản tính nóng máu lại nổi lên, vừa nhìn thấy cảnh chồng cũ tắm chung với nhân tình đã muốn điên lên rồi giờ lại bị một tên đeo bám dai như đỉa.
Manh Hạ từ chối kịch liệt, dẫu sao cũng không có tâm trạng nhàn nhã dùng bữa cùng người khác.
Miệng thì hùng hổ từ chối nhưng bụng lại kêu lên réo rắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3355797/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.