Diệp La Manh Hạ không buồn để mắt đến, lết tấm thân mệt mỏi về phòng nghỉ ngơi. Cơ thể dần suy nhược rầu rĩ.
Ngô Kim Nhất khổ tâm lắc đầu thở dài, bỗng chốc động tĩnh bên ngoài khiến anh cảnh giác.
" Ai? "
Diệp Nam Quân từ tốn bước vào nghiêm túc nhìn cậu, thấy ba của Manh Hạ xuất viện cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu vẫn quyết định giấu đi mọi chuyện chỉ dám bịa đặt rằng hai vợ chồng nhà họ Hắc cãi nhau kịch liệt nên tạm thời tránh mặt.
Nét mặt cứng rắn của ông cũng dần mềm ra đưa ánh mắt tin cậy nhìn cậu.
" Tôi có lỗi với con bé, nó hận tôi thấu xương tận tủy chỉ có thể trông cậy vào cậu đừng để nó phải chịu uất ức. "
" Cháu hiểu, cô ấy không hận bác đến vậy đâu. "
Diệp Nam Quân biết rõ tường tận thậm chí buông lời nhắc nhở.
" Đừng rời mắt khỏi Qli. "
Cái tên thất thoát phát ra khiến cậu ngớ người, là do cậu nhạy cảm hay thực sự có dụng ý sâu xa. Miệng cười trừ gật nhẹ tỏ ý đồng tình, đêm hôm khuya muộn cũng đã đến lúc cậu phải về rồi.
Bầu trời tối mịt bên ngoài khiến tầm nhìn hạn hẹp, nhưng bóng dáng đang tiến gần lại khiến Ngô Kim Nhất nhìn rõ.
Người đàn bà tâm cơ xấu xa ấy lại muốn đến làm loạn đây mà, cậu thầm nghĩ. Chân dứt khoát ngăn bà ta lại một mực xua đuổi.
" Mã Tiểu Yên bà còn mặt mũi đến đây gây sự sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3353403/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.