" Cô sẽ không hận Minh Hạo chứ? "
" Hận? Tôi không muốn dính dáng gì đến gã đốn mạt đó nữa. "
Cô trầm mặc hướng ánh nhìn ra phía ngoài cửa xe, dọc đường dần xa cách khỏi Hắc gia. Coi như thời gian qua là một bài học khiến cô phải nhớ suốt đời.
Bên Hắc Minh Hạo thì suy sụp nốc sạch đống rượu trên bàn mặc sự ngăn cản của Tố Gia Linh.
" Đừng uống nữa, anh say lắm rồi đấy! "
" Khốn nạn! Lũ sâu bọ muốn tôi phát điên lên được! "
Tố Gia Linh và Hắc Minh Hạo vốn dĩ chỉ là diễn kịch nhằm để Diệp La Manh Hạ có thể buông tay một cách dễ dàng.
" Bên phía GT gửi mật thư cho tôi rồi, anh định tan nát đến khi nào? "
Ngày cô nhóc bị đẩy ngã từ vách núi xuống bị thương trầm trọng, là một tay người phụ nữ tốt bụng mang về cứu chữa.
Cô và Minh Hạo không hề có tình ý nào cả, từ nhỏ bị gắn mác thanh mai trúc mã và liên hôn đều do phía phụ huynh sắp đặt gượng ép.
Mất đi người bạn thân duy nhất đương nhiên sẽ đau buồn tột cùng, ấy vậy mà lại hiểu lầm là thất tình.
Tố Gia Linh trở về ngay lúc này chính là để cảnh báo, Diệp La Manh Hạ còn bên cạnh Hắc Minh Hạo ngày nào thì khả năng mất mạng sẽ càng cao.
Bọn thù địch ắt hẳn sẽ lôi Manh Hạ ra làm mồi nhử để dụ anh đến, không thể chắc chắn bọn chúng sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3352231/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.