" Hắc Minh Hạo!! "
Lặng nhìn giường bệnh lăn bánh vào phòng cấp cứu, lòng cô như thắt chặt quặn lại đau đớn.
Cô không rõ cảm xúc hiện tại là gì, là vì hắn liều mình đến cứu cô hay chính bản thân mình đã phải lòng tên giết người từ bao giờ chẳng rõ.
Ngô Kim Nhất tiến đến an ủi muốn cô bớt lo lắng, đột ngột cánh tay mạnh dạn nắm lấy cổ áo khiến anh có chút sững sờ nhìn cô.
" Hai người có mối quan hệ gì!? Mẹ kiếp tên khốn nhà anh rốt cuộc giấu tôi bao nhiêu chuyện rồi hả!! "
" B..bình tĩnh Manh Hạ, tôi nói...tôi sẽ nói mà.."
Tới lúc này cô mới buông lỏng bàn tay ngồi sụp xuống, lựng tựa vào thành ghế mệt mỏi yêu cầu anh phanh phui sự thật.
" Tôi và Hắc Minh Hạo là bạn thân. "
Manh Hạ cau có rùng mình, nếu thật sự hắn và Kim Nhất là bạn thân, vậy cái ngày mà cô vội vã chạy trốn sau khi làm loạn cưỡi lên người hắn. Gặp được tên tóc vàng dưới đại sảnh là sự sắp đặt?
" Anh dám lừa tôi? "
" Tôi không lừa cô, là cô không thể hiểu tâm ý của Minh Hạo. "
" Câm miệng! "
" Tâm ý cái chó gì chứ, tình tiết cẩu huyết này thật sự làm tôi rất muốn bóp chết anh đấy!! "
Anh yên lặng không nói, một mình cô chửi rủa phát tiết trước phòng cấp cứu. Một hồi nhận ra bản thân đã thét lên quá lớn cô mới chịu ngồi im trong bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3322461/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.