Sở Linh Lung giẫm chân váy của Lưu Ly khiến trang phục cô rách một mảng lớn, thậm chí nó còn làm lộ ra đôi chân trắng nõn ngọc ngà không tì vết. 
Lưu Ly quay đầu lại nhìn Sở Linh Lung, lạnh lùng lên tiếng: 
- Bỏ ra. 
Cô ta không làm theo, ngược lại còn nhướn mày tỏ vẻ khiêu khích: 
- Ăn vận như vậy còn không sợ làm mất mặt Sở gia sao? Tôi là đang giúp chị lấy lại thể diện đó. 
Lưu Ly hừ lạnh, đây rõ ràng là muốn cô triệt để mất mặt trước đám đông. Thể diện? Nếu thật sự muốn giúp cô lấy lại thể diện thì cô ta đã không làm ra loại chuyện này rồi. 
Một thiên kim bên cạnh đi lên, phấn khích nhìn Lưu Ly rơi vào cục diện khó xử, không tiếc buông lời chế giễu: 
- Ôi chao, Đại tiểu thư của Sở gia có phải chưa bao giờ đến những nơi xa hoa như thế này nên mới không biết cách ăn mặc như thế nào cho phù hợp đúng không? Thân phận lúc trước thấp hèn cũng ảnh hưởng rất nhiều đến sau này đấy, dù đã một bước biến thành phượng hoàng thì bản chất vẫn là con vịt xấu xí dưới ao hồ mà thôi. 
Nghe những lời mỉa mai trắng trợn của cô ta, Lưu Ly liếc đôi con ngươi lạnh lẽo nhìn sang, giọng âm trầm: 
- Chó cậy nhà, gà cậy chuồng*. Bản chất của một lũ các người cũng giống hệt nhau, ra vẻ cái gì chứ? 
*Chó cậy nhà, gà cậy chuồng: ý chỉ những người dựa vào cái khác để tự tin và tăng sức mạnh của bản thân. 
Một đám thiên kim tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/164276/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.