Lưu Ly nhìn người đàn ông, rồi lại nhìn xuống cánh tay anh ta, cau mày hỏi: 
- Anh có chuyện gì sao? 
Mặc Khiết Thần mím môi, tay vẫn giữ nguyên tư thế, ngập ngừng lên tiếng: 
- Cô... không nhớ ra tôi sao? 
"..." 
Lưu Ly im lặng, trong lòng có chút lộp bộp, không nghĩ đến Sở Lưu Ly ở nơi này có người quen, nhưng rồi cô chợt nhận ra, cô ấy làm gì đã đến Bắc Kinh đâu chứ? Mất mạng ở Thẩm Dương, là cô giả mạo thân phận thay Lưu Ly đến đây mà, còn chưa tới nửa tháng, sao có thể quen biết ai được? 
Khẽ lắc đầu, cô trả lời: 
- Không, có lẽ là anh đã nhận nhầm người rồi. 
Vừa nói, Lưu Ly vừa cử động muốn thoát khỏi cánh tay của Mặc Khiết Thần, nhưng anh vẫn nắm chặt không chịu buông. Thấy thế, cô khó chịu lên tiếng: 
- Này, anh... 
Người đàn ông im lặng nhìn Lưu Ly, không thể nghĩ được là cô lại chẳng nhận ra mình. Rõ ràng chính là người phụ nữ đêm đó chủ động chặn xe và ngã vào lòng anh, sau khi được đưa đến bệnh viện thì biến mất, anh thậm chí còn nhớ rất rõ cảnh tượng khi cô ta tỉnh lại và hất văng chiếc áo vest của mình xuống đất. 
Làm nhiều chuyện như thế mà bây giờ lại tỏ ra không quen biết ư? Cô ta cố tình sao? 
Lưu Ly có chút tức giận, cọc cằn nói: 
- Xin lỗi nhưng mà... anh có thể bỏ tay tôi ra được không? Anh đang làm tôi đau đấy! 
Nghe vậy, Mặc Khiết Thần sực tỉnh lại, theo quán tính buông tay Lưu Ly ra, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/164275/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.