Vì quyết tâm mạo hiểm, Bạch Thiếu Huy áp dụng mọi phương pháp hộ trì lục phủ ngũ tạng rồi mới ực chén thuốc gọn gàng.
Đúng như Sài Cô Bà khoe khoang, Vô Ưu tán có mùi thơm và vị ngọt như mật ong, chàng uống rồi khẽ thở dài thầm nghĩ :
- “Thuốc hay đắng miệng, thuốc độc ngọt miệng”
Sài Cô Bà giải huyệt đạo cho chàng, cười hỏi :
- Ngươi thấy đó, ta nói có sai đâu, thuốc vừa thơm vừa ngọt dễ uống lắm phải không?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Phải! Thơm và ngọt đúng như bà nói.
Sài Cô Bà đắc ý vẫy tay nói :
- Bây giờ ngươi ngồi xuống nghỉ một lúc đi.
Bạch Thiếu Huy hỏi :
- Tôi đã uống Vô Ưu tán rồi, nó có phát tác gì không vậy?
Sài Cô Bà mỉm cười :
- Không có gì đáng lo, chỉ một lúc sau nó hành nhức đầu tí xíu rồi thôi.
Bà quay mình vào trong, nhưng đến cửa thì lại quay đầu ra nói :
- Ta thấy ngươi có chút xíu võ công, chắc chắn tí nữa sẽ cố gắng vận công chống độc. Ta cảnh cáo ngươi biết rằng đừng hòng mà manh động, vì càng chống thì chất độc càng hoành hành nặng hơn đó.
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Đa tạ lão bà.
Sài Cô Bà cười hắc hắc rồi bước ra ngoài, đóng khít cánh cửa lại.
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Ta có thể tin lời mụ không? Khi chất độc phát tác thì chắc chắn sẽ hành hạ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348207/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.