Đặt một tay lên ngực, Cửu Độc Nương Tử thở dài, đôi mắt ướt át hướng sang Bạch Thiếu Huy, Phạm Thù, cất giọng ai oán :
- Các ngươi đi tìm Hương Hương, sao lại đến chốn này?
Nàng lập lại câu nói đó mấy lượt, trong giọng nói, có vẻ trách phiền mà cũng có phần lấy làm lạ.
Bạch Thiếu Huy vòng tay :
- Hương Hương bị vị Thiếu trang chủ ở đây cướp đi, bọn tại hạ theo dấu đến trang...
Cửu Độc Nương Tử không đợi chàng dứt câu, dậm chân nói :
- Thế ra các ngươi đã để sổng người trong địa thất rồi! Các ngươi làm cho ngu thơ khổ lắm đó!
Càn Khôn Thủ Dương Khai Thới nhìn sững Cửu Độc Nương Tử :
- Cô nương biết họ?
Cửu Độc Nương Tử bật cười khanh khách :
- Nào chỉ biết mà thôi à? Hai vị này là em kết nghĩa của tôi đó!
Nàng quay lại nhìn Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù :
- Các ngươi đã có biết Tiểu Bạch giúp sức, tại sao lại lạc lõng đến chốn nầy? Vì lý do gì, lại bảo Thiếu trang chủ cướp người?
Nghe nàng nói, Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Mình có lầm chăng? Lầm thế nào được? Mình từ Đồng Châu, theo dõi mùi hương lạ do con Tiểu Bạch phát giác, đi thẳng đến đây, có lẽ nào lầm?”
Chàng đem sự tình từ lúc chia tay với nàng, thuật lại cho Cửu Độc Nương Tử nghe.
Cửu Độc Nương Tử thở dài :
- Lầm! Lầm rồi! Từ Đồng Châu, theo Thiếu trang chủ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348104/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.