Bị Bạch Thiếu Huy chưởng phong đánh bay phấn thuốc mê hồn, lão đó kinh hãi, vội buông chèo, nhảy xuống dòng sông.
Nhưng lão quên rằng có con Tiểu Bạch trên thuyền, lão nhanh nhưng con Tiểu Bạch còn nhanh hơn lão một phần, nó phóng mình theo, ngoạm trúng đùi tả của lão.
Lão đò càng hoang mang hơn, cố gượng đau, nhào luôn xuống nước. Nếu lão lặn trong nước con Tiểu Bạch sẽ buông tha lão ngay, ý lão như thế.
Khi Phạm Thù đáp xuống lái thuyền thì lão đó đã chìm lỉm trong nước. Nơi lão nhảy xuống bọt nước chưa tan. Những vòng nước tròn tròn thuận theo dòng nước trôi đi, nhưng không rõ lão lội xuôi ngược hoặc giả rẽ vào bờ.
Thuyền không chèo, quay quay, trôi theo dòng sông, may lúc đó chẳng có sóng to nên không lật úp, tuy nhiên vẫn trôi tròng trành. Phạm Thù cấp tốc vớ tay chèo nhưng hắn nào có biết chèo, vì quýnh quáng mà với lấy, chứ có biết gay, biết nạy như thế nào để giữ thuyền cho vững?
Bạch Thiếu Huy cũng đáp xuống một lượt với hắn, thấy thế liền bước tới, mỉm cười :
- Nhường tay chèo cho ngu huynh đi!
Phạm Thù trố mắt :
- Đại ca biết chèo? Tập lúc nào thế?
Bạch Thiếu Huy cầm tay chèo, nạy mấy cái cho thuyền chong mũi vào bờ, cười nhẹ thốt :
- Nào ngu huynh có tập lúc nào? Bất quá chỉ thử lái thuyền một vài lần lúc nhỏ. Rất may, thuyền không xa bờ lắm!
Rồi chàng cố gắng đưa thuyền vào bờ.
Đột nhiên, nước từ đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348103/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.