Phạm Thù cười nhẹ :
- Phiền Tôn huynh khó nhọc một đêm nhé!
Thốt xong câu đó hắn phát giác ra mình đã tỏ lộ chất tư văn quá, không hợp với cái giọng ồ ồ thô tục của con người mà hắn đang giả dạng. Nhưng đã lỡ rồi thì biết làm sao hơn? Vả lại Tôn Nhất Phương đã đi xa rồi, rất có thể là y không nghe được câu nói của hắn.
Cứ theo tình hình thì Đệ nhị đội trưởng cư trú trong gian nhà bên hữu, vậy thì gian nhà bên tả này thuộc về Đệ nhất đội trưởng.
Từ Vinh đi trước, kế đến là Bạch Thiếu Huy trong lốt Dao Năng, sau cùng là Phạm Thù trong lốt Lục Trường Sanh, cùng bước vào gian phòng bên tả.
Đưa mắt quan sát một vòng quanh gian phòng, Phạm Thù nhận ra nơi đây đúng là chỗ cư ngụ của Lục Trường Sanh, với nhiều vật dụng có dấu hiệu của họ Lục. Phía sau gian phòng có một vuông sân lộ thiên nhỏ, cạnh vuông sanh có một dãy nhà nhỏ hơn dãy trước, cũng có ba gian phòng. Nơi đó là chỗ cư ngụ của hai vệ sĩ của Lục Trường Sanh và hai vệ sĩ của Tôn Nhất Phương.
Từ Vinh đã lên đèn trong phòng rồi.
Đèn lên là đến bữa ăn tối, Từ Vinh và Dao Năng ăn bên ngoài, còn phần Lục Trường Sanh thì có một lão bà mang thức ăn vào tận phòng.
Phạm Thù vừa ăn vừa suy nghĩ về những hành động sắp tới, lúc bà lão dọn đồ ra thì Từ Vinh và Bạch Thiếu Huy bước vào. Phạm Thù vẫy tay :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348090/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.