Thiết Cô Bà rít lên :
- Liễu đầu! Ngươi dám khiêu khích ta?
Tường Vân điềm nhiên :
- Tiện nữ chỉ nói sự thật, nào dám khiêu khích Thiết tổng giám? Tuy nhiên, Tổng giám cũng phải hiểu cho, dù tiện nữ thân phận thấp hèn song công tác này do Phu nhân sai phái, ít nhất hiện tại thì tiện nữ cũng là một sứ giả của Phu nhân...
Thiết Cô Bà phẫn hận cực điểm, hét lên :
- Tiện tỳ câm ngay, ngươi dám mượn lịnh Phu nhân bắt nạt ta?
Thấy nội bộ của đối phương bắt đầu tranh chấp với nhau, Bạch Thiếu Huy cười thầm.
Phạm Thù buột miệng thốt :
- Đúng là chó cùng nhà cắn nhau.
Long Cô Bà cũng nhận ra mình phải lên tiếng, day qua Tường Vân :
- Tường Vân, Thiết tổng giám cũng chẳng nói gì nặng cho ngươi lắm mà.
Rồi day qua Thiết Cô Bà :
- Lão muội! Cũng chẳng nên nói gì nữa!
Thiết Cô Bà hầm hầm gương mặt :
- Lão thơ thơ nghĩ xem, chị em ta theo Phu nhân lập nên bao nhiêu công lao, phúc hạnh lắm mới còn sống sót đến ngày hôm nay, vậy mà tiện tỳ là kẻ hậu sanh, cậy Phu nhân sủng ái dám khinh miệt hàng tiền bối, thiết tưởng nhờ ai vào sinh ra tử tạo cái cơ nghiệp sẵn cho nàng hưởng mà nàng vênh váo chứ?
Tường Vân vờ cao ngạo, day mặt nhìn về phía khác chẳng thèm tranh biện với bà ta nữa. Nàng nhìn xa xa, bỗng thấy một đốm lửa xanh chớp chớp, mặt nàng lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348056/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.