Lập luận của Tiểu Ngọc khiến cho Bạch Thiếu Huy thêm chắc ý, chàng bóc vỏ sáp bên ngoài, thấy hoàn thuốc màu đen, to bằng đầu ngón tay cái, đưa lên mũi ngửi, nghe mùi nồng nồng, chẳng giống mùi độc dược.
Tuy không tinh thông y thuật, song chàng vẫn được Tiết thần y dẫn giải nhiều về các loại thuốc, chàng có thể phân biệt được bằng mũi loại thuốc nào độc, loại nào không độc.
Chàng day lại Hương Hương thốt :
- Tam muội đi lấy cho một chén nước!
Tiểu Ngọc ứng tiếng :
- Để tôi đi cho.
Nàng đi liền.
Phạm Thù hỏi :
- Đại ca quyết định cho Tiết phu nhân uống hoàn thuốc đó à?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Thuốc thì chắc là không giả, nhưng người thì chưa hẳn là thật. Bây giờ phải cho bà uống, bà nói chuyện được rồi, mình mới phân biệt được giả chân.
Tiểu Ngọc đã đem nước vào.
Bạch Thiếu Huy bước đến gần lão bà, ra dấu đại khái bảo bà uống hoàn thuốc, thì hết câm và điếc ngay.
Lão bà hiểu được liền gật đầu tiếp lấy hoàn thuốc, bỏ vào miệng rồi bưng chén nước, uống mấy hớp.
Tuy biết là không phải độc dược, tuy tin tưởng Lăng Vân Phượng không dối dạt chàng, song chàng không tin công hiệu của hoàn thuốc như ý muốn, nên đứng kế một bên, theo dõi mọi diễn tiến.
Không lâu lắm lão bà chợt a lên một tiếng, rồi đưa tay cào cào nơi yết hầu, vừa cào vừa ho vừa khạc.
Bà co càng lúc càng gấp, khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348017/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.