Trong giọng cười chứa đầy những ý khinh thường và cuồng ngạo, Lương Sơn Thần Đà bĩu môi lớn tiếng nói :
− Lão đại tỷ cho là ta buồn cười lắm sao?
Võ Lâm Chi Hậu dứt tiếng cười lớn nói :
− Đương nhiên buồn cười thật, ta chưa từng gặp ai nói hai chữ công lý trước mặt ta không ngờ gã lưng gù này lại thốt ra lời nói này.
Mặt Lương Sơn Thần Đà trầm xuống nói :
− Lão đại tỷ khinh khi thiên hạ không còn ai nữa hay sao?
− Mi muốn thử tài ta chăng?
− Không dám, đã có duyên tương kiến, nên lãnh giáo vài chiêu mới được, bất tài có thua trận về bảo cũng dễ ăn nói một chút.
− Được, ta sẽ cho chúng bay toại nguyện, ra tay đi!
Lương Sơn Thần Đà tay không lắc, chân chẳng động, từ từ phất phơ tới trước hai trượng, chắp tay xá một xá nói :
− Xin lão đại tỷ nhẹ tay một chút.
− Chớ màu mè làm gì, ra tay đi.
Lương Sơn Thần Đà nhìn Dược Vương Kỳ Sĩ nói :
− Lão đại tỷ, người làm võ lâm tôn trưởng, quơ kiếm động trượng khó xem lắm, tốt nhất là lão đại tỷ biểu diễn vài đường, bọn bất tài chúng tôi nếu cảm thấy tâm phục, sẽ tức khắc rời khỏi núi này ngay.
Võ Lâm Chi Hậu tằng hắng một tiếng nói :
− Lưng gù kia, mi khá thông minh đấy, muốn thăm dò hư thực của ta trước, nếu đánh được thì đánh, bằng thấy không thể thắng thế, sẽ không đánh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327564/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.