Đinh Hạo bèn nhủ thầm, bây giờ trời tố, bất tiện tìm kiếm, mình cứ nghỉ chân tại ngọn núi này, đợi đến sáng hẳn tính.
Đinh Hạo ngồi xếp bằng trên tảng đá, vận công bế huyệt, sau đó nhắm mắt nhập định.
Lúc tỉnh dây thì bình minh ló dạng, nắng chiếu ấm áp là hắn thấy dễ chịu vô cùng.
Hắn ngồi dậy, đối diện với mặt trời, hít một hơi dài, tinh thần sảng khoái hẳn lên. Hắn nhảy xuống chuẩn bị phi thân.
Thình lình, từ xa xa có hai bóng người chạy về ngọn núi trọc một cách nhanh tốc, xem thân pháp thì nhận ra đây là hai nhân vật có võ công cao cường, Đinh Hạo động lòng, vội ẩn mình vào chỗ kín đáo.
Chỉ trong nháy mắt hai người đã đến đỉnh, đó là hai lão nhân đồng mặc áo vải xanh, lưng thắt dây tơ, vớ trắng giày da, một người có gương mặt gầy ốm, râu dài tới ngực, người kia gương mặt tròn phúc hậu vai vác cây cuốc thuốc, cán cuốc có treo một cái rổ trúc.
Hai lão trông có vẻ là thế ngoại cao nhân.
Hai người đi về phía cây Tùng, ông lão phúc hậu đặt cây cuốc lên tảng đá, sau đó từ trong rổ lấy ra hai ống tre, hai người ngồi đối diện trên tảng đá, ông lão có gương mặt gầy ốm dùng ngón tay vẽ ngang dọc trên mặt đá một hồi, sau đó hai người nhìn nhau mỉm cười, mỗi người cầm lấy một ống tra, hai người tập trung tinh thần đấu cờ với nhau.
Đinh Hạo ẩn thân ở rừng cây ven núi tuy cách xa hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327562/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.