Đinh Hạo trầm giọng nói:
– Để cho cuộc cá độ này tuyệt đối công bằng, hai ta hãy đổi một địa điển khác.
Độc Tâm Phật cười phán lên một tràng cười điên cuồng, dùng cặp mắt trầm nặng chăm chú nhìn Đinh Hạo một lúc nói:
– Tuyệt, tuyệt thật, mi lo nghĩ chu đáo hơn lão phu nhiều, chuyển địa điểm nào bây giờ?
– Đến phía sơn phong đó được chăng?
– Còn gần lắm! Ý lão ma nói cách bờ hồ còn gần, đợi trong đảo có thể ra tiếp ứng dễ dàng.
– Theo ý các hạ thế nào?
– Ít nhất phải ngoài mười dặm.
– Được, đi thôi! Hai người nhún mình sánh vai nhăm ngọn núi trước mặt bờ hồ chạy tới nhanh như điện xẹt, quẹo sang sơn cước là một dãy đất gò nối liền bao la tận đến mục tiêu đặt vào ngọn núi xa xa đó.
Chẳng mấy chốc hai người đã chạy đến vùng sơn cốc xung quanh có những ngọn núi nhỏ, Độc Tâm Phật thắng người lại nói:
– Ở đây được rồi!
Đinh Hạo cũng theo sau dừng lại, đưa mắt quan sát chung quanh gật đầu nói:
– Địa điểm này tốt lắm!
– Vậy chúng ta bắt đầu nha?
– Hãy khoan, còn điều phải nói trước, ta và ngươi cá độ là ba mươi chiêu hai bên hiểu rõ hơn ai hết, cũng có lẽ một trong hai ta chịu chưa tới ba mươi chiêu, mà chúng ta không có người làm chứng, nếu có một bên ưa thích phong cảnh nơi này, thì bên kia cần phải phụ trách chôn cất, thù ra thù, hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327500/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.