Ông lão áo đen nhướn đôi lông mày, chấp tay nói:
– Mến danh đã lâu, đại danh thiếu hiệp như lôi đình sấm sét chẳng ngờ hôm nay may được hội ngộ!
Đinh Hạo lạnh nhạt nói:
– Không dám, vô danh tiểu tốt mà thôi.
Dư Hóa Vu lại trỏ vào ông lão áo đen nói:
– Đây là Ngu Nhạc Tôn Giả Đông Phương Nhất Tinh có tiếng tăm ở chốn giang hồ, xin giới thiệu cùng Đinh thiếu hiệp.
Đinh Hạo nghe nói rùng mình, ông lão này có tên trong Hắc danh đơn, cũng là một trong cả ngàn cao thủ tham dự huyết án Mang Sơn khi xưa, tuy nói số tham gia có đến cả ngàn, nhưng nhân vật có tên tuổi thì chỉ độ vài mươi người, ngoại trừ chín đại môn phái ra trong bảng chỉ liệt danh vài mươi nhân vật có tiếng, hắn bèn phụ họa chắp tay nói:
– Quả thật may được hôi ngộ.
Chủ khách lại nhập tọa lần nữa, chính thức khai tiệc. Đinh Hạo lạnh lùng quan sát tên Ngu Nhạc Tôn Giả Đông Phương Nhất Tinh một hồi, ngoại trừ có chút ít ngang ngạnh ngoài ra chẳng giống hạng người đại ác bất duy gì cả, giải quyết cho xong món nợ năm xưa, ý nghĩ này nảy sinh bèn có quyết định..
Tiệc rượu tiễn biệt chấm dứt, Dư Hóa Vu nói vài xin hẹn gặp lại, Đinh Hạo bèn đứng dậy cáo từ. Diệp Mậu Đình hầu như đua hắn về Lâm bích lâu thu dọn các thứ đồ vật, rồi từ đường nước cửa sau dùng ghe thuyền trong trang viện đua Đinh Hạo đến bờ bên kia Nhạc dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327447/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.