Đôi nhãn quang của Lãnh Diện Thần Ni khiến người trông thấy phải ớn lạnh, chăm chăm nhìn Đinh Hạo hồi lâu, bằng giọng điệu lạnh như băng đá nói:
– Một võ sĩ quí tài trí dũng được hoàn bị, người có dũng không sợ hãi, người có trí tuệ không mê muội.
Hai câu nói này lọt vào tai Đinh Hạo như Đề hồ quân đinh có ý đem lời chân chính nhắc nhở, những lời ấy như giọt cam lộ rưới vào phá tan màn vô minh u ám.
Hắn run lập cập chợt tỉnh, vầng mây mê muội liền tan biến ngay, khôi phục trở lại tánh khí nghiêm nghị vốn có của hắn, trong lòng cảm kích nhân vật thần bí này chẳng ít, hắn nghĩ thế bèn hướng về phía Lãnh Diện Thần Ni nghiêm túc mà nói:
– Đa tạ sự chỉ dẫn ra khỏi dòng mê.
Trong tiểu kiệu vang ra một tiếng tằng hắng lạnh lẽo. Lãnh Diện Thần Ni xoay mình đối diện với tiểu kiểu. Huyết Ảnh Phu Nhân giọng nói run run:
– Thần Ni dạo này vẫn khỏe chứ?
Lãnh Diện Thần Ni giọng nói lạnh như băng tuyết:
– Năm xưa hậu đãi, không lúc nào quên được!
Huyết Ảnh Phu Nhân run sợ nói:
– Sư thái đến đòi nợ ư?
– Đúng vậy!
– Cứ ra tay tự nhiên.
– Trước hết ta mong ngươi thành thật cho biết một vấn đề...
– Vấn đề gì?
– Chấn Am chi bảo (Thạch Vân Kiếm) của bổn Am có phải ở trong tay nhà ngươi?
– Không có!
– Thật vậy chứ?
– Dựa vào tiếng tăm bản phu nhân, không đến nỗi không dám thừa nhận.
– Vậy thì lọt vào tay ai?
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/1116/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.