Trần Thanh Vân
HẮC NHO
Hồi 12
Vương Ốc mê cốc
Lang Nhân Châu Phú ấp úng nói :
- Bảo... Bảo chủ đã hiếp dâm lệnh đường.
Nghe nói thế đầu óc Đinh Hạo tối sấm tí nữa ngất đi.
Lời nói bà mẹ trước khi mất đi lại văng vẳng bên tai... mẹ có lỗi với cha con, cũng là có lỗi với con...
- Đáng chết! Oa!
Đinh Hạo điên cuồng vung chưởng đánh loạn xạ, Lang Nhân Châu Phú liền chết một cách thảm thiết tại trận.
Căm phẫn, hờn oán, lửa thù phừng phừng bốc cháy..
Không ngờ bà mẹ vì bị người làm nhục mà phải tự vẫn.
Hắn ngả lưng tựa vào thân cây, phía trước mặt hắn.. ra ảo ảnh lờ mờ những máu me tanh hôi, máu.. hắn nhìn thấy toàn là máu, gương mặt bà mẹ hiền hiện to dần to dần trong vung máu, rồi lại dần dần biến mất, thay vào gương mặt đạo đức giả của Vọng Nguyệt bảo chủ đang nhe răng cười hiểm...
Ảo ảnh tan mất hắn trở về hiện thực, hận thù đã kết thành một khối trong thâm tâm khó phai mờ.
Màn ảnh một trận đòn khốc liệt, sau đó ném xác ra đồng hoang bắt đầu quay lại rõ rệt như cuộn phim hình sự.
Đinh Hạo dậm chân mạnh dưới đất, sau đó liền có một quyết định nhanh chóng.
- Máu nhuộm Vọng Nguyệt bảo! Hắn nằm trong giường trong khách điếm gác tay lên trán suy nghĩ lung tung vừa lúc năm tuổi theo mẹ đến ở đậu Vọng Nguyệt bảo, hắn nhớ rõ mồn một họ tiếp đãi rất tử tế, nhưng hoàn cảnh đối đãi đó không được lâu dài, chỉ một năm sau lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/1113/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.