Đinh Hạo chưa từng nghe nói danh hiệu này bao giờ, hắn tò mò lặp lại :
- Hắc Nho?
Linh Khứu mỗ mỗ gật đầu nói :
- Không sai, là Hắc Nho.
- Một nhân vật như thế nào?
- Hành vi vương phức tự dụng (ngang bướng tự ý làm càn),công lực cao đến mức độ nào không ai biết được, vì chưa từng nghe nói y có địch thủ trên ba chiêu, hắc bạch lưỡng đạo nghe danh táng đởm, thấy bóng chạy dài. Lão thân chỉ gặp y một lần, đó là chuyện ba mươi năm trước...
- Nhân vật thế này, sao không nghe người ta nói đến?
- Có thể y đã không còn tại thế, nói cho ngay y chết vì tính tình ngang bướng, đó là một khuyết điểm đáng tiếc.
- Lão chết như thế nào?
- Ngươi muốn nghe đoạn võ lâm bí sử này chăng?
- Thật vậy, nếu bà bà vui vẻ nói cho cháu nghe.
Linh Khứu mỗ mỗ trầm tư một hồi, hình như để chỉnh lý tư tưởng hoàn hảo trở lại, rồi thủng thỉnh nói :
- Cách đây hai mươi năm, thời đó Trung Nguyên võ lâm có tất cả chín môn phái, đồng thời lúc đó ma đạo hoành hành, một số tự mệnh danh môn chánh phái đã tôn Chưởng môn Phương trượng Minh Đăng đại sư của Thiếu Lâm phái ở địa vị lãnh tụ võ lâm phát thiệp ước hẹn Chưởng môn nhân các phái tụ hộ tại Thiếu Lâm tự, cùng nhau thương lượng hộ đạo đại kế. Kết quả thông qua nghị quyết chín phái liên minh vẫn tôn Thiếu Lâm làm lãnh tụ, chế tạo ra một Cửu Long lệnh phù.
- Ơ! Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/1106/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.