"Sư muội…"
Đoàn Khung Dạ và Trạc Uyên đao kiếm giằng co không chết không thôi, Diệp Quan Tiêu nhanh nhạy chớp thời cơ tìm được Đoàn Tố Dư.
Vừa trải qua việc hủy Kim Đan, Đoàn Tố Dư vô cùng suy nhược, vẫn bất tỉnh nằm trên phiến đá.
Diệp Quan Tiêu gần như lao tới, ôm người ngồi dậy, vỗ về trong lòng.
Thân thể Đoàn Tố Dư lạnh băng, lòng Diệp Quan Tiêu cũng lạnh nửa phần, giơ tay truyền linh khí cho nàng, lại phát hiện Kim Đan của sư muội đã bị ai đó động chạm rồi.
Diệp Quan Tiêu sững người, tim đau nhói.
"Ai cho ngươi đụng vào muội ấy!"
Đoàn Khung Dạ cuống lên, theo phản xạ phát động tấn công mãnh liệt về phía Diệp Quan Tiêu.
Một kích chứa lôi đình vạn quân không dấu hiệu báo trước nhắm vào Diệp Quan Tiêu và Đoàn Tố Dư, mang theo sức mạnh cắn nuốt.
Sau khi vung kiếm phóng ra hắn mới ý thức được mình vừa làm gì, đờ người trên không, ánh mắt trống rỗng.
Ma đao bỗng nhiên vọt tới, chặn đứng công kích.
Trạc Uyên kịp thời đỡ đòn, lôi đình và lực thôn phệ thấm vào người, hóa giải toàn bộ chiêu thức này.
Hắn lùi về đỉnh núi, mũi đao chống đất, mồ hôi đầm đìa nhổ ra một ngụm máu đen.
Tà công thôn phệ của Đoàn Khung Dạ đối với mọi Ma tộc mà nói, hiệu quả nhân đôi.
"Trạc Uyên!"
Diệp Quan Tiêu hoảng hốt nhìn về phía sau lưng Trạc Uyên, trong lòng vẫn ôm Đoàn Tố Dư hôn mê, không ngừng truyền tống linh khí.
Tay trái tay phải đều bận rộn, không thể phân thân.
Đoàn Khung Dạ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/5169750/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.