"Thích mở thì mở, không thích mở thì thôi, ngươi nói lắm thật đấy."
"......"
Đoàn Khung Dạ đứng trên đỉnh Thiên Âm sơn chậm rãi quay đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Đoàn Tố Dư.
"Ngươi có muốn xem tình cảnh hiện tại của mình là thế nào không?"
Làm gì có con tin nào lại dám nói chuyện với kẻ bắt cóc như vậy.
Đoàn Tố Dư đảo mắt nhìn quanh, ngắm nghía vạn cây khô héo, trời đất mịt mù âm khí, chân thành đánh giá:
"Cảnh sắc Thiên Âm sơn cũng không tệ."
Không phải nàng muốn chết, mà là thực sự hết cách.
Đoàn Khung Dạ: "......"
Đoàn Khung Dạ hừ lạnh một tiếng:
"Trên người ngươi có khế ước sinh tử do ta thiết lập, ta chết thì ngươi cũng xong đời, đừng có vui mừng quá sớm, cho dù bọn họ…"
"Lại còn có chuyện tốt như vậy sao?"
Đoàn Tố Dư mắt sáng lên, không chút do dự bổ ra Kim Đan của mình, sắc mặt tái nhợt thậm chí còn mang theo nụ cười.
Nàng nhếch môi hóa giải Kim Đan, nở nụ cười rạng rỡ:
"Ca ca, chúng ta cùng chết nhé?"
Kim Đan hàm chứa linh lực càng thêm rực rỡ giữa đỉnh núi Thiên Âm tràn ngập ma khí, bị ngón tay trắng ngần khống chế trong tay, ma khí của nàng phóng ra ngoài, từng chút từng chút hòa tan Kim Đan.
Đoàn Khung Dạ: "?!!"
Hắn chỉ bị giam có sáu năm thôi, sao Đoàn Tố Dư đã điên đến mức này rồi? "Ngươi đừng có mơ!"
Đoàn Khung Dạ vội vàng bước tới trước, phóng ra uy áp thâm hậu của ma tu tà đạo, cưỡng chế ngăn cản Đoàn Tố Dư.
Ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/5169749/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.